HỆ THỐNG 7 ĐIỂM ĐỀU – S7S.
Một cách mà phái mạnh có thể trở thành con đực Darwin, trở thành kẻ đi trước thời đại và đạt được địa vị Con Đực Xuất Chúng, là thông qua hệ thống 7 điểm đều – hay còn gọi là S7S.
S7S gói gọn trong 1 khái niệm dễ hiểu dễ biết. Người đàn ông không cần phải hoàn hảo ở tất cả mọi thứ, hoặc chỉ một thứ. Thay vào đó, gã nên cố gắng đạt được điểm 7/10 ở tất cả mọi thứ, hoặc nhiều thứ khác hết mức có thể để có thể tạo nên hiệu ứng tích lũy.
Một số đứa tụi bây có thể đã quen thuộc với cuộc thi mười môn (decathlon). Mười sự kiện thi đua, tất cả đều khác nhau về tố chất cần thiết để trở nên xuất sắc, đây là một thử thách với khả năng thể chất của đàn ông ở mọi trường phái. Một gã có thể trở thành vận động viên mười môn nếu gã thua trò chạy nước rút bởi vì tạng người nặng, hoặc có khi là một vận động viên nhảy xa có tạng người nhẹ bông nhưng bật nhảy lại yếu hơn những vận động viên cao cấp. Những tài năng này có thể chuyển thể vào thể thao tổng hợp 10 môn, điều này sẽ tạo cơ hội cho kẻ đó làm một người toàn diện hoàn hảo.
Gã thắng cuộc thi mười môn không nhất thiết phải là người nhanh nhất, bự nhất, hoặc nhảy cao nhất, hắn chỉ cần thuộc top 5 của những tố chất liệt kê trên. Một người có chỉ số đều đặn có xu hướng leo lên đỉnh bởi vì cách tính điểm. Nếu mày thắng một sự kiện thì mày có nhiều điểm nhất, những kẻ xếp hạng thấp hơn vì được ít điểm hơn, đơn giản vậy thôi.
Ở trò này thì họ chỉ cần đạt được top 5 của cả 10 sự kiện nhưng với tổng số điểm tích lũy cao nhất họ sẽ là người chiến thắng. Đàn ông nên áp dụng chiến thuật này vào cuộc sống. Không thành vấn đề nếu mày không phải người cao nhất, mạnh nhất, ku bự nhất, được sinh ra ở vạch đích hoặc là đứa có tài năng thiên bẩm nhất ở mọi nơi mày đi tới. Phẩm chất quan trọng nhất chính là sự đa dạng. Hãy dùng những người mẫu thể hình làm ví dụ. Tao luôn có sự tôn trọng nhất định đối với những gã có ảnh hưởng (influencers) trong giới thể hình. Dẫu họ có chích steroids hay không thì họ đã phải chăm chỉ tập luyện nhiều năm để đạt được thành quả. Tuy nhiên, thị trường ngành này đang bị bão hòa và chỉ có 1% số người trong đó có thể kiếm tiền khủng bằng việc theo đuổi đam mê. Nếu gã đó tiếp tục cống hiến đời mình cho ngành thể hình mà làm ra đồng lương bèo nhèo, thì có lẽ mày nhận ra rằng tên này đã dùng thời gian không hợp lí lắm.
Trở thành thằng bự nhất phòng thì rất tốt, chắc chắn sẽ có vài ánh mắt hướng tới mày. Nhưng nếu mày còn sống trong nhà mẹ và không đủ tiền nạp card điện thoại…thì khá khó để nhận được sự ngưỡng mộ hoặc được đàn bà quan tâm đến. Mặt khác, nếu mày giải quyết vấn đề đời sống bằng sự tiếp cận rộng hơn, thành quả không những tốt hơn mà mày sẽ sống lâu hơn đấy.
SỬ DỤNG TÍNH HUNG HĂNG & TESTOSTERONE CỦA CON ĐỰC
Chúng ta đang sống trong một thế giới mà những thuật ngữ như “giải thích một cách trịch thượng, kẻ cả với phụ nữ” và “sự phân biệt đối xử nho nhỏ hàng ngày trong cuộc sống” dùng để mỉa mai đàn ông là việc bình thường và không bị coi là phân biệt giới tính. Thật là vô lí khi những thuật ngữ như “quá xúc động” hoặc “chắc tới ngày trong tháng” lại không được phụ nữ chấp nhận mặc dù cả hai cụm từ trên đều có liên kết với sinh học của giới tính nữ. Có vẻ như tiêu chuẩn kép vẫn luôn dẫn đầu trong phong trào hoạt động từ đám cực đoan xàm lol.
Hồi còn bé tí mày đã từng được dạy rằng: “Ngoan nào, đừng gây hấn, hãy ngồi yên và lắng nghe, hãy làm những gì con được dạy.” Tuy nhiên khi một người đàn ông trưởng thành và bước vào đời thật, anh ta sớm nhận ra rằng những “giáo điều” trên sẽ chẳng giúp được gì. Anh ta học được rằng mấy gã trai hèn nhu nhược sẽ kết thúc ở nơi chúng bắt đầu và việc cố gắng hòa nhập chỉ khiến chúng bị bỏ bơ vơ mà thôi.
Những thằng đàn ông có tất cả trong đời hiểu rằng người chiến thắng sẽ lao lên dẫn đầu, còn kẻ thua cuộc sẽ thụ động chờ đợi sự chỉ bảo. Tự hỏi bản thân mày đi, nếu xã hội muốn mày là một con người đáng kính nể, tại sao mọi CEO/tỷ phú cứ mỗi 3 từ là đũmá đ* mẹ một lần trên camera (họ có phải là người được tôn trọng không, sao chửi thề mà vẫn được tôn trọng)? Tại sao chúng ta có #metoo trong khi 62% phụ nữ “cảm thấy thích” và “có mộng tưởng” về hiếpzâm? Nếu ngoan ngoãn là chuẩn mực, tại sao rất nhiều nghiên cứu khoa học lại cho thấy đàn ông có testosterone cao hơn, hung hăng hơn… luôn có được phụ nữ ngon ngọt mọng nước và leo lên top trong xã hội?
Tao không khuyên mày đéo nên trở thành người tốt, và chắc chắn không gợi ý mấy thằng đực đi hấp diêm/phủ nhận #metoo, đó là việc tệ hại mà Harvey Weinstein (đại ca này bị cáo buộc hiếpzâm) từng làm. Cái mà tao muốn gợi ý là: thế giới này đéo phải là nơi bé bỏng đáng yêu mà mày từng tin vào. Thẩm phán thì thối nát và gái gú thì thích phịch bậy phịch bạ, mấy cô vợ với gương mặt thiên thần sẽ cắm sừng mày, doanh nghiệp như Facebook thì hủy diệt hết những thằng dám nhăm nhe cản đường, đàn ông đánh đàn ông, ấu.zâm thì bị che giấu bởi chính phủ mỗi ngày và tất cả mọi người từ Michelle Obama tới Tom Hanks làm bạn với một thằng khốn nạn như Harvey Weinstein, lên google đi, Michelle Obama gọi hắn là một “con người tuyệt vời” và “người bạn tốt”. Tao không biết mấy bây nghĩ như nào, nhưng nếu một trong số thằng bạn tao làm mấy trò đồi bại ấy thì nó đéo giấu tao được đâu.
Những người đang kêu gào rằng mày phải kiềm bớt tính hung hãn và testosterone là xấu, cũng chính là những kẻ sẽ ăn vạ nếu chúng không được chiều theo ý thích. Mày bị điều khiển cứ như một con rối và lý do duy nhất nhiều người ngăn chặn mày làm những việc có ích, là để chúng có lợi thế hơn mày.
Theo kinh nghiệm của tao trong môi trường lao động thì đàn ông có xu hướng kiếm nhiều tiền hơn phụ nữ vì làm được việc hơn. Tao chắc chắn rằng ngoài kia cũng có vài con cá mập cái có thể chén bất cứ tên đàn ông nào trong môi trường kinh doanh nếu có cơ hội. Nhưng theo kinh nghiệm của tao thì những gã đàn ông sẽ làm việc 16 tiếng mỗi ngày và vẫn gọi điện thoại bàn công việc trên đường về nhà, kéo theo là cả một cuối tuần đầy ắp việc… rồi tiếp tục lặp lại vào ngày thứ Hai. Những phụ nữ tao biết, chưa từng làm việc như thế. Ở bất kì văn phòng nào, phụ nữ làm việc và được phép về trước 5 giờ chiều và đàn ông thì về khoảng 6 giờ tới 10 giờ tối tùy thuộc vào nghị lực của họ. Rất hiếm khi tao từng thấy một phụ nữ ở lại văn phòng hơn 5 giờ chiều trừ phi họ được dặn. Tương tự đối với ngày cuối tuần, kể cả những nữ doanh nhân cũng nghỉ ngơi.
Theo kinh nghiệm của tao và thách ai bật lại được vì nó rất thật và hiển nhiên: phụ nữ chọn thành công vừa phải, tới mức họ cảm thấy thoải mái, không cần phải cực kì giàu. Đàn ông thì thích kiếm được 1 triệu đô mỗi năm hơn để khoe khoang/đáp ứng được hoài bão. Nên tao kết luận, đàn ông là kẻ kiên trì và nghiêm khắc hơn.
Rồi tại sao tao làm văn tế đám đàn bà thế kia? Không một lí do nào khác ngoài việc đàn bà có lượng testosterone và tính hung hăng thấp hơn đàn ông rất nhiều. Đây không phải để chỉ rằng phụ nữ nhỏ bé hơn hoặc yếu kém hơn đàn ông, tao cũng tin rằng nhờ vào tư duy quản lí nhân sự, thì nhiều phụ nữ sẽ trở thành CEOs và chủ doanh nghiệp xuất sắc nếu họ có thể vượt qua sóng gió ban đầu. Sóng gió ở đây là việc chịu hi sinh áo quần, tóc tai, trang điểm, đi chơi ban đêm, vòng tròn xã hội, mối quan hệ, “thời gian cho bản thân”, kì nghỉ và những thứ xa xỉ khác để có một cuộc sống tốt hơn về lâu dài. Nhìn mà xem, việc này thể hiện được rằng testosterone và tính hung hăng lợi hại như thế nào với cuộc sống của một nam nhân.
Nhưng nói vậy không có nghĩa là đi đến đâu mặt mày cũng căng cứng, như thể muốn đập chết cha bất cứ ai đang đi trước mặt. Hãy cứ tử tế và tôn trọng người khác, nhưng hãy dùng testosterone và tính hung hăng của mày khi phải cạnh tranh lành mạnh.
Hãy tự hỏi bản thân, tại sao một tay sales mới vào làm, ở lại trong văn phòng tới 10 giờ tối và lại đến chỗ làm lúc 6 giờ sáng ngày kế tiếp, trong khi cô thư ký bắt đầu lúc 9 giờ sáng và nhấn nút biến lúc 5 giờ chiều? Theo sinh học thì đơn giản thôi: tay sales trẻ đó muốn chịch cô thư ký kia và biết rằng danh vọng và tiền tài của anh ta sẽ mở cánh cửa đó, hoặc do anh ta tin vậy. Tuy nhiên, cái quan trọng ở đây là testosterone và bản năng nam tính thúc giục anh ta phải làm việc chăm chỉ hơn, cố kiếm nhiều mối bán hàng hơn để gây ấn tượng với cô em kia hoặc leo lên cao hơn những gã khác.
Vũ khí này, thứ mà chúng ta đang sỡ hữu lại bị đánh giá cực kỳ thấp. Nó có thể giúp chúng ta xông pha chinh phục cuộc đời với tinh thần bất khuất. Vậy mà chúng ta lại tin theo đám chiến binh công lý xã hội (SJW – Social Justice Warrior) và nghe giảng đạo từ những con xàm lồnk 16 tuổi đang học cao đẳng, chưa có tí xíu kinh nghiệm nào về cách sống.
Đã tới lúc những gã đàn ông phải thức tỉnh và hiểu rằng testosterone, sự nam tính, sự quyết đoán và những tố chất khác là chìa khóa dẫn tới sự thành công, tiền tài, thu hút được phụ nữ và việc leo cao trên bậc thang giá trị xã hội. Lý do mà mày bị thợ dạy nhồi sọ rằng những thứ trên không phải là chìa khóa là để làm cho game công bằng hơn: đàn ông đã áp đảo thế giới trong nhiều thế kỉ bởi chính sự thật này. Tuy đúng là chúng ta đã lạm dụng nó, và lạm dụng cơ thể quá mức, nhưng đàn ông vẫn sẽ luôn thống trị/lãnh đạo/điều hành nếu testosterone của họ cao. Nếu mày không nghĩ điều này là đúng, cứ nhìn vào những nhà lãnh đạo toàn cầu ở nhiều lĩnh vực mà xem.
Chính trị: Putin, Trump.
Thể thao: LeBron James, Ronaldo và Usain Bolt.
Doanh nhân: Elon Musk, Mark Zuckerberg và Jeff Bezos.
Ba ông cuối cùng có thể làm mày thắc mắc về những gì tao vừa nói. Nhiều thằng đàn ông cho rằng để có testosterone cao và trở thành nhà lãnh đạo mày phải nhìn như The Rock.
Thực tế thì nam nhân ở bất kì ngoại hình hoặc cấp độ nào, đều có thể đạt được lợi ích này nhưng họ đã bị tẩy não rằng họ không nên dùng nó.
Không ai nên mong muốn trở thành Hitler, nhưng gã tí hon ấy đã gây hãi hùng cho cả thế giới và thuyết phục được cả nước Đức lao vào chiến tranh. Đây chính là uy lực của testosterone và tính hung hăng nhưng bị dùng sai lệch, nó thể hiện được ảnh hưởng của một gã đối với mọi người xung quanh hắn.
Chúng ta phải quên đi quan niệm rằng testosterone và tính hung hăng là tiêu cực. Một đồng nghiệp cũ của tao từng làm việc với Steve Jobs và đã tham gia thiết kế chiếc iPod. Gã nói với tao rằng Steve Jobs là một con thú. Cứ mở miệng ra là chửi thề, lão là một gã điên cuồng và luôn có cách của riêng lão. Bạn tao kể tao nghe một câu chuyện về việc liên lạc với bên cung cấp linh kiện để đòi giảm giá. Mười cú điện thoại thất bại, sau khi Steve bắt từng nhân viên thương lượng thì đến lượt lão cầm máy. Sau 2 phút hét ầm lên và đ*t đéo vào điện thoại, lão nói với cả đội là giao kèo đã xong.
Mọi người coi Steve Jobs như tên già lụ khụ mặc chiếc áo cổ lọ buồn cười, nhưng tao có thể đảm bảo rằng lão có lượng testosterone rất cao và đã tận dụng nó hết độ. Độ hung hăng của lão đéo ai độ được, và nhiều người cũng kể nhiều câu chuyện y vậy về Mark Zuckerberg. Những người thành đạt biết họ muốn gì, họ rất dữ dằn và tàn nhẫn. Người thất bại gian nan trong việc thu hút phụ nữ và bị đối xử như cỏ rác là những kẻ nhụt chí và chịu để cho kẻ khác kiểm soát cuộc sống của mình. Đừng bao giờ sợ khi lên tiếng yêu cầu thứ mày muốn và hãy sử dụng bản năng nam tính của mày để đẩy bản thân tiến đến mục tiêu.
HIỆU ỨNG “LỊCH TRÌNH”
Có bao giờ mày từng ngủ dậy vào ngày Chủ Nhật và lập tức nhận ra mình được nghỉ làm? Mày tới văn phòng và tin rằng công việc của mình đã hoàn tất sau tiếng chuông đồng hồ lúc 5 giờ? Thế còn những mục tiêu cả đời mày muốn đạt được, nhưng không chịu bắt đầu làm cho tới ngày đầu năm sau và lại nghĩ rằng mình sẽ làm?
Đây là hiệu ứng lịch trình.
Hiệu ứng này sẽ giữ chân mày lại hơn bất kỳ thứ gì khác. Để có thể tiến lên và đạt được danh vọng của Đàn Ông Xuất Chúng mày phải hiểu được thời gian thực sự của cuộc đời. Mày sinh ra và sẽ chết đi, tất cả những thứ ở giữa nó là một đường thẳng với tốc độ đi đều và sẽ không dừng vì ai cả. Khi mày nghỉ làm cuối tuần thì cuộc đời vẫn cứ trôi đi. Khi mày đợi tới ngày 1 tháng 1, dù đang là tháng 9, thời gian vẫn liên tục lướt và nó đánh bay 4 tháng của mày. Đây là một điều đáng sợ và phần nào đó sẽ làm mày không vui. Tuy nhiên, ở đây tao nhấn mạnh tầm quan trọng của việc ưu tiên những việc cần làm để đạt được tự do trong những năm sau. Đừng sống như thể mày bất tử!
Được con người sáng tạo ra!
Mày phải hiểu được sự ranh ma của bộ lịch mà loài người phát minh, nó được làm ra vì mục đích tinh thần. Phần lớn con người sống cả đời và tin rằng cuối tuần, sinh nhật, ngày lễ, những ngày trong tuần và năm tháng là thật. Họ đang sống dựa trên những gì mà lịch và đồng hồ gợi ý. Cứ lấy một tuần bình thường làm ví dụ: làm 5 ngày nghỉ 2 ngày, làm từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều. Cả 2 sự thật này tạo nên một niềm tin lười nhác và bó buộc trong đầu của những người có tiềm năng làm được việc lớn. Một gã bình thường đi làm về lúc 5 giờ chiều, thích thả chân thả cẳng xem TV hơn là thực hiện giấc mơ. Tại sao? Vì gã lý luận rằng không thể làm việc sau 5 giờ chiều! “Tao đã đi làm cả ngày rồi và tao không có được thời gian cho giấc mơ nữa”.
Bối cảnh thứ hai: tới thứ Sáu, một gã cảm thấy thảnh thơi, dành cả ngày cuối tuần thư giãn với bạn bè, tiêu phí tiền nong và đi hẹn hò. Nếu được hỏi vì sao thì gã đơn giản đáp lại “À thì cuối tuần mà, chứ tôi nên làm gì khác nữa?”. Ngay khúc này, chính là sự khác biệt giữa người tầm thường VS thành công. Một người thành công sẽ hiểu về hiệu ứng lịch trình, sẽ nhìn đời như một đường thẳng và những gì anh cố làm từ sớm sẽ mang lại phần thưởng về lâu dài. Nói cách khác, anh ta ưu tiên giấc mơ của mình. Một gã với tiền tài công danh trong tương lai sẽ xong công việc 9-5 (9h sáng đến 5h chiều) của anh ta và tiếp tục làm miệt mài từ 7h đêm tới khuya để sớm hoàn thành ước mơ vì anh ta không thấy cái gì là giới hạn, anh ta chỉ thấy thời gian. Thậm chí anh ta sẽ kết thúc lúc khuya và thức dậy lúc 5 giờ sáng ngày hôm sau để miệt mài với 24 tiếng cuối tuần, làm 12 tiếng thứ bảy và luôn cả chủ nhật vì mục tiêu của mình.
Càng thoát khỏi cuốn lịch và đồng hồ thì năng suất làm việc của mày càng được cải thiện. Nhiều người sẽ tự nhiên dậy lúc 4h sáng, lăn lóc, rồi lại ngủ tiếp vì còn 3 tiếng nữa chuông báo thức mới reng. Họ làm thế bởi vì 4 giờ sáng “là giờ ngủ chứ đéo phải giờ làm”, và cái đồng hồ đã thống trị họ. Một gã có nghị lực sẽ nói: “nếu tôi dậy thì tôi dậy” và sẽ tiếp tục công việc của anh ta.
Xuyên suốt một năm ròng, chúng ta lãng phí một đống thời gian đáng giá để phá hủy tiềm năng của mình. Đây là một vài ví dụ khác:
- 2 tuần nghỉ cho Giáng Sinh.
- Không bắt đầu cái gì mới cho tới ngày đầu năm sau.
- Không làm việc vào cuối tuần.
- Không làm việc sau 5 giờ chiều.
- Luôn nghỉ vào ngày sinh nhật của mình.
- 4 năm ở đại học nghĩa là tôi cứ từ từ theo tiến độ mà thôi, cần gì phải tốt nghiệp sớm?
- Nghỉ lễ hoặc mấy ngày đặc biệt như ngày 4 tháng 7, tôi phải thư giãn.
- Tôi phải tiêu £1,000 vào Giáng Sinh, ăn cho mập và phá cơ thể bằng rượu bia.
- Tôi phải ăn cả bịch socola vào ngày phục sinh.
- Tôi phải tận hưởng một kì nghỉ hè và tâm trí tôi tin rằng tiêu £2,000 là ổn.
Thêm chút ví dụ nữa về cách cuộc đời của một người xuống cấp trầm trọng so với lúc họ có thể bắt đầu. Lấy ví dụ từ cu cậu 18 tuổi này:
- Vô đại học.
- Xỉn quắc cần câu mỗi cuối tuần.
- Xỉn bét nhè vào những đêm hội học sinh.
- Đi học 2 ngày 1 tuần.
- Sống từ tháng Chín tới tháng Năm dựa vào lương từ công việc hè mà thôi
- Chi tiêu bằng những khoản nợ học sinh.
- Câu rê đại học 4 năm ròng và tàn tàn học theo thời khóa biểu mặc dù biết mình có thể xong khóa học như vậy trong 6 tháng nếu có độ tập trung của Đàn Ông Xuất Chúng.
(Cứ nghĩ về điều này đi. Nhiều người lãng phí 3 năm cuộc đời, làm con cặkc gì đó mà trong thực tế chỉ cần 6 tháng nếu họ tập trung giải quyết mỗi ngày thay vì lãng phí vào tiệc tùng, cùng mấy ngày vô ích. Thế nhưng các trường đại học thực chất lại giống như doanh nghiệp, và họ sẽ kéo dài thời gian khóa học ra để kiếm lợi nhuận)
- Đi làm theo giờ, 9AM-5PM, 5 ngày/tuần và nghỉ vào cuối tuần.
- Tiêu pha cả khoản tiền lớn vào ngày cuối tuần và sau ngày lãnh lương bởi vì đó là thứ “nên làm”.
- Kết hôn, có con và tài sản thế chấp (mortgage) ở tuổi 30 bởi vì lần nữa đó là thứ “nên làm”.
- Dành kì nghỉ hè với gia đình, nghỉ Giáng sinh và dành cuối tuần với con cái.
- Muốn thay đổi và làm điều gì đó lớn lao nhưng đợi sang năm mới thực hiện vì đó là những gì nhiều người khác đang làm.
Khá nực cười, gã này đã và sẽ luôn là thể loại “Tôi muốn” hoặc “Ước gì mình có”. Không có gì sai khi phải chăm sóc và ở bên con cái vào ngày cuối tuần, không thì tại sao phải có con, đúng không? Nhưng tao liệt kê nó ra, để biểu hiện khoảng thời gian ít ỏi của mày. Tới 30 tuổi nếu mày không kết hôn, mày sẽ luôn mãi cô đơn, hoặc mày bị chậm lại phía sau so mốc thời gian được mong đợi trên là những câu HẾT SỨC nhảm nhí. Những gã nghe theo hiệu ứng lịch trình sẽ sống đầy hối hận khi mà sóng gió cuộc đời nổi lên. Nếu mày cộng lại sự khác biệt về thời gian được dành ra giữa hai người đàn ông, sẽ rất bất ngờ đấy.
Hãy sử dụng ví dụ người đàn ông 1 và 2:
Người đàn ông 1
Chỉ làm từ 9AM-5PM, không làm giờ nào khác nữa, đồng thời từ chối làm việc vào cuối tuần. Tin rằng hắn nên có một kì nghỉ một tuần mỗi năm, dành hai tuần nghỉ lễ Giáng sinh mỗi năm và dành thêm vài ngày nữa cho sinh nhật hằng năm. Quyết định kết hôn ở tuổi 30, có con và đặt những thu nhập còn lại vào tài sản thế chấp, vì hắn ta thích được hòa nhập với xã hội ngoài kia.
Người đàn ông 2
Hiểu được ưu tiên là như thế nào. Thế nên, anh ta làm việc không ngừng sau khi tan ca và vào ngày cuối tuần. Anh ta có được 5 tiếng mỗi tối trong tuần, và có thêm 24 tiếng làm việc vào thứ Bảy và Chủ Nhật. Anh ta tránh né những kì nghỉ, sinh nhật, sự kiện xã hội, phè phỡn dịp Giáng sinh và những sự kiện hằng năm khác. Anh ta tiến tới hôn nhân, con cái và thế chấp chậm hơn gã thứ nhất 10 năm và nhờ đó, anh này dư ra chút tiền để đầu tư
Chỉ bằng việc cày cuốc 5 tiếng mỗi đêm và làm việc 12 tiếng mỗi ngày vào cuối tuần thì người thứ hai sẽ có được 106 ngày hoặc 2548 giờ làm việc / năm hơn người thứ nhất. Nếu cái đà này tiếp tục từ 18 tuổi tới 30 tuổi, gã thứ hai sẽ cày được tổng cộng 1274 ngày aka 3.5 năm nhiều hơn gã thứ nhất, đơn giản chỉ bằng việc dành ra 5 tiếng sau mỗi ngày tan ca và hi sinh cuối tuần của mình, chưa kể tới dịp sinh nhật, ngày nghỉ lễ, ngày nghỉ ngẫu nhiên… Vậy rất có thể gã thứ 2 sẽ có 4 đến 5 năm thời gian dư để làm việc vì ước mơ của mình hơn là gã đầu tiên, vốn bị chi phối bởi hiệu ứng lịch trình. Nhưng sự thật đáng chú ý ở đây là 4-5 năm này là khoản thời gian làm việc thực sự và sẽ được cộng vào thời gian của đời mày. Có được lợi thế 4-5 năm này chính là lý do tại sao những người Đàn Ông Xuất Chúng thành công.
Rồi chúng ta đi vào giai đoạn 2. Hôn nhân, con cái, tài sản thế chấp… Khía cạnh tiền bạc của những thứ này sẽ được bàn sau, nhưng cứ nghĩ đi, bao nhiêu thời gian từ 30 đến 40 dành cho việc hẹn hò, đi chơi với gia đình, chăm lo đưa đón con cái, bệnh tật, rồi còn nhiều nữa. Tao không nói là đừng bao giờ có con, chúng ta sẽ phân tích việc này sau, nhưng khi mày đang cố xây dựng cuộc sống của mình thì những thời gian thừa này rất là thiết yếu. Gã thứ hai có sẵn lợi thế 4-5 năm lúc 30 tuổi, bây giờ kéo dài thêm lợi thế 10 năm làm việc nữa tới 35-37, là độ tuổi đỉnh cao của đàn ông. Gã thứ hai bây giờ đã đi trước 10 năm. Gã có tiền và dư dả thời gian để tính toán tới chuyện gia đình và có thể nghỉ cả năm nếu muốn. Tất cả chỉ vì anh ta phủ nhận hiệu ứng lịch trình và ưu tiên công việc.
Đừng bao giờ quên rằng thời gian là một đường thẳng dài, và nếu mày lo liệu công việc càng nhanh thì càng có nhiều thời gian để hưởng thụ đời. Có một ngộ nhận sai lầm rằng mày nên tận hưởng cuộc sống khi còn trẻ và nếu chỉ dành thời gian vào công việc, mày sẽ không có thời gian bên cạnh hoặc lo cho gia đình. Những kẻ nói điều này là những đứa không xu dính túi. Họ không hiểu được khái niệm về sự tải trước/ưu tiên. Gã thứ nhất sẽ có thời gian ít ỏi cho con cái, do hắn phải đi làm và có ông sếp luôn giữ hắn sống sót bằng tiền lương. Gã thứ hai có thể dành cả năm nghỉ ngơi và dùng nó để bên cạnh con cái, tất cả bởi vì anh ta đã cam chịu hi sinh tuổi trẻ của mình cho cuộc sống tốt hơn.
KHÔNG THIẾU GÁI ĐẸP
Sắc đẹp là một thứ gây nghiện sánh ngang với ma túy, rượu bia, đánh bạc, vân vân. Nhiều tên đàn ông bị nghiện sắc đẹp/tình dục và bị nó ngáng đường, ngăn họ lên tới đỉnh cao nhân sinh. Họ đội phụ nữ đẹp lên đầu và coi việc “kiếm vợ” hoặc “biến cô ta thành của mình” như mục tiêu cả đời. Những gã khác lại thích sưu tầm phụ nữ như thẻ Pokémon, họ sẽ đặt nó làm mục tiêu, kiểu sẽ phải ngủ với một biểu tượng sắc đẹp ở mỗi châu lục hoặc “Tao phải ngủ với người mẫu trước khi tao chết”.
Thứ đó sẽ vắt kiệt mọi thời gian, tài nguyên và lòng tự trọng của mày. Những thể loại đàn ông này sẽ làm mọi thứ để có cảm giác thành tựu. Như Rihanna từng phán:
“Mày đang cố chữa vấn đề bên trong bản thân mày bằng một đứa con gái”
Cô ta nói éo sai, gần như mọi “tay chơi” hoặc đàn ông nào mà tỏ tình với phụ nữ đều thấy mặc cảm và cố gắng tìm sắc đẹp để lắp đầy khoảng trống ấy. Mày chơi được một con nhỏ 10 điểm và mọi chốn mọi nơi tự dưng coi trọng mày, nhiều gã muốn thế. Nhưng chúng nó đã hiểu sai về cơ chế rồi.
Gái đẹp không hiếm!
Với mỗi em gái 10 điểm hoàn hảo, vẫn có 1000 em khác như vậy ở ngoài kia. Nếu mày tính theo logic toán học, có 20 triệu em điểm 10 như vậy đang tồn tại cùng một lúc khắp trái Đất. Tính ra cũng tầm 103,000 em ở mỗi quốc gia trên thế giới, nếu muốn tính chính xác. Giờ thì có bao nhiêu gã vừa giàu có vừa săn chắc đang tồn tại?
Ở mọi nơi mày sống, mày sẽ gặp những kẻ giàu và những gã có thân hình đẹp, nhưng có cả hai thì lại là hàng hiếm. Tại sao tao lại phải tập trung vào tiền tài và thể hình? Bởi vì hai thành phần này như là mã hack game cho đàn ông ở thời đại này. Đạt được cả hai, con đường tắt tới những thứ khác mày muốn sẽ bật ra. Nếu có thêm được tố chất như thông minh, tính cách tốt, sáng tạo… thì giá trị của người đàn ông sẽ càng tăng lên. Nhưng nếu tập trung vào quá nhiều thứ cùng một lúc, mày sẽ không đạt được bất kì thứ nào đâu.
Một gã giàu có và săn chắc, có mặt với tỉ lệ 1 trên 10,000 ở mỗi quốc gia, họ còn hiếm hơn gái 10 điểm và phụ nữ biết điều này. Vì vậy, việc đặt phụ nữ lên bàn thờ là một điều ngu xuẩn. Đàn ông có nhiều lợi thế nhưng chúng ta không biết tận dụng. Khi có tuổi trẻ, sức khỏe và thể chất, chúng ta không có tiền và ngược lại khi chúng ta có tiền, chúng ta lại trở nên mập ú và đầy bệnh tật. Gắn nối cả hai vế, ta sẽ đẩy được bất kì người đàn ông nào lên đỉnh cao giá trị xã hội. Tao vẫn luôn khuyến khích rằng đàn ông không nên tập trung vào bất cứ thứ gì khác ngoài thể hình và tiền tài cho tới khi họ 30-35 tuổi, rồi mới bắt đầu phát triển những tố chất/bộ kĩ năng khác. Cả 2 thứ trên tốn RẤT nhiều thời gian để đạt được và nếu không có chúng, mọi thứ khác sẽ chẳng là gì cả.
Để làm rõ điểm này hơn, chúng ta mới chỉ vừa so sánh gái 10 điểm hoàn hảo và những gã giàu có/săn chắc. Thế còn gái 7 điểm và cao hơn? Tập hợp những em này chiếm 40% tổng dân số nữ. Còn một gã đàn ông xuất chúng chỉ chiếm 1% tổng dân số nam.
Lần sau nếu mày còn quan ngại về kiếm gái, hoặc mông lung việc em gái xinh tươi kia có để ý mày không thì hãy cứ nhớ lại phép toán trên, phụ nữ đẹp vẫn còn nhiều. Đàn ông coi trọng phụ nữ vì sắc đẹp và hấp dẫn tình dục, phụ nữ đánh giá cao đàn ông vì thành công và sức mạnh thể chất. Gái đến 18 tuổi và quyền lực được dâng lên tận miệng cho họ, còn đàn ông sẽ phải dành tối thiểu cả thập kỉ cày cuốc để đạt được lợi thế cho mình. Phụ nữ biết điều này nên họ đầu tư mạnh vào son phấn, giày cao gót, áo ngực, nội y… để theo đuổi tụi bây đó! Hoặc là họ theo đuổi những gã đàn ông xuất chúng. Phụ nữ trân trọng một người đàn ông vĩ đại bởi vì điều đó cần công sức. Đây là lý do tại sao chạy theo đàn bà đéo có nghĩa lí mẹ gì hết. Chiến thuật tốt hơn là cải thiện mình, xây dựng cuộc sống, rồi chị em phụ nữ sẽ tranh nhau để được ở cùng mày.
Gái đẹp không hiếm đâu, nhưng mấy gã xuất chúng thì hiếm vl đấy.
ĐỪNG THEO ĐUỔI, HÃY NÂNG CẤP.
Một cuộc chia tay đau đớn có thể nhanh chóng lật đổ một người đàn ông. Một cách để đối diện với nó, và hầu như bất kì vấn đề nào khác trong đời là tiếp tục phát triển và trở nên mạnh mẽ hơn.
“Đừng chạy theo thứ mày muốn, mà hãy nâng cấp mình cho tới khi thứ mày muốn chạy theo mày”
Càng áp dụng câu này thì mày sẽ càng sống tốt. Rất nhiều thằng bị bỏ hoặc từ chối và đối mặt với hai lựa chọn:
- Hạ tiêu chuẩn xuống.
- Nâng cấp bản thân của mình lên.
Lựa chọn đầu tiên là cách dễ chơi. Mày sẽ thấy dễ thở hơn khi kiếm một đứa con gái ít rạng rỡ hơn. Để nâng cấp bản thân, việc đầu tiên là mày phải chấp nhận rằng mày chưa đủ tốt để đạt được thứ mày muốn lúc đầu. Phần lớn đàn ông, bao gồm thấp, mập, trọc và xấu, đều có một bản ngã/cái tôi rất lớn. Những gã nhắn tin cho tao và than “Em hết thời rồi, em lùn với trọc” là những thằng có bản ngã bự nhất xóm. Chúng sẽ cãi cùn rằng thằng “Chad” là đứa có bản ngã bự nhất vì nó cao to, đẹp trai và nổi tiếng nhưng điều đó chả có nghĩa lí mẹ gì cả. Thằng có bản ngã bự nhất là thằng không chịu cải thiện, muốn bỏ cuộc vì hắn không phải kẻ tốt nhất trong khi vẫn tin rằng mọi thứ phải được dâng lên đĩa cho hắn. Đây chính là định nghĩa rõ rệt về bản ngã. Phần lớn tụi Nứa aka incels mắc phải cùng vấn đề này. Bản ngã của chúng quá to để chấp nhận rằng phụ nữ không việc gì phải ngủ với chúng. Tao thử thuyết phục rằng phải cải thiện bản thân đi rồi những cô nàng kia sẽ tự tới thì chúng lại phàn nàn: “Thật là bất công! sao bọn tao phải cải thiện, mà đéo phải tụi nó?” hoặc “tao sẽ không đi vào phòng gym chỉ để gây ấn tượng với đàn bà đâu”. Vậy cũng được thôi, nhưng chúng là những gã bất hạnh nhất mà tao đã từng gặp. Chỉ khi chịu hạ cái tôi của mình xuống thì chúng mới dễ dàng đối diện với thử thách trong cuộc sống hơn.
Nhiều gã không nhận ra rằng, cải thiện bản thân hiệu quả như thế nào. Họ cứ nghĩ họ đang làm điều đó để gây ấn tượng với phụ nữ. Thật ra, cách mà nó xảy ra là:
- Gã bị đá.
- Gã phát triển bản thân với khát khao để đoạt lại cô ta hoặc về bên cô ta.
- Cuối cùng, gã vươn tới một đỉnh điểm mà người yêu cũ/cô gái đã từ chối hắn không còn gây được hứng thú với hắn nữa.
- Cô ta cố theo đuổi/gây ấn tượng với hắn nhưng hắn mặc kệ, hắn để tâm vào những em múi mít thơm ngọt hơn.
Xu hướng này vẫn đúng trong bất kì khía cạnh nào trong cuộc sống. Mày không có được công việc mong muốn > mày biến mất > mày trui rèn, độ lại bản thân và quay trở lại. Giờ thì cái công việc mày từng cầu xin để được vào làm, chẳng là cái đéo gì cả. Người ta vẫn tuyển vị trí ấy nhưng mày không thèm xin vào nữa vì giờ mày đã trở nên xịn hơn và có công việc khác tốt hơn nhiều. Nâng cấp là tất cả những gì đàn ông cần làm. Phát triển bản thân về lâu dài sẽ luôn tặng thưởng xứng đáng cho mày. Những hảo hán nào chịu khó đầu tư 40 – 50 năm, nâng cấp bản thân họ mỗi ngày…thì sẽ tự nhiên vượt mặt tất cả những thằng Nứa chỉ biết ăn ngủ, ngồi bấm điện thoại cả ngày và đánh đòn bẩy kiếm vài đồng bạc lẻ.
£$€100,000 ĐẦU TIÊN
Bất cứ tiền tệ nào liệt kê ở trên (trừ VNĐ), tổng mức thu nhập 6 chữ số sẽ đẩy mày từ “trung bình” tới “tuyệt vời” ở bất kì nước nào, nhưng nó là mức khó nhất để đạt được.
Ngày mai, nếu có $100k trong tài khoản thì những gì mày có thể làm sẽ đáng kinh ngạc lắm. Tao đã nói về cái này nhiều lần trên kênh Youtube 1STMAN. Có một cái bẫy khi nhận lương: công ty chỉ trả đủ để giữ chân chúng ta ở lại vị trí hiện tại. Số tiền không quá ít để mày éo làm được gì rồi điên lên làm loạn, nhưng cũng không quá nhiều để mày có thể thay đổi cuộc sống trong một năm. Hãy nghe tao giải thích nhé:
Nếu mày nghĩ lương £2,000/tháng và cả cục £24,000, lương một năm được trả trước cùng một lúc, là như nhau thì mày bị dính chưởng rồi ku.
£2,000/tháng đủ cho mày thanh toán hóa đơn hằng tháng, tiếp tục sống một cuộc đời đơn giản và mua sắm ít đồ để có xíu dopamine thỏa mãn. £24,000 cũng vậy nhưng sau khi trừ £2000 thì với £22,000 còn dư mày có thể đầu tư, mở công ty hoặc làm ra một sản phẩm.
Lí do tại sao hai con số trên không giống nhau là bởi vì mày có thể làm được nhiều việc hơn khi có sẵn một khoản tiền lớn ở một điểm nhất định. £2,000/tháng sẽ giữ mày kẹt cứng trong vòng lặp 30 ngày mà nhiều người lầm tưởng rằng đó là một cuộc sống đủ đầy. Sự thật là mày chỉ đang lặp lại một việc nhiều lần với tiến độ tài chính rất đỗi tầm thường mà thôi.
Giải pháp? Theo tao thì đéo có ai đến và đưa tận tay mày £24,000 đâu, trừ khi mày là một cô nàng nóng bỏng thì mày chỉ còn một lựa chọn khác thôi ku, đó là:
Tiết kiệm, hi sinh và sống đơn giản
Đây là khái niệm “bỏ hết tất cả và có lại tất cả” trong mọi câu chuyện thành công. Gã nào đó chịu khó từ bỏ tiệc tùng, những thứ vớ vẩn, cuộc sống xã hội, tình dục, gái gú, và giảm thiểu những thứ mày đã có sẵn để tiết kiệm hơn. Có thể phải sống như con cakc trong 5 năm, nhưng sau cùng thì mày sẽ đạt được £100,000 đầu tiên, hoặc mày sẽ đầu tư £100k qua giai đoạn 5 năm và thành quả đang dần xuất hiện. Bất kể mày làm như thế nào, 2 công việc, 3 công việc, bán hết tất cả thứ mày sỡ hữu, làm việc thêm giờ… Cứ tìm cách để có được £100k đầu tiên đi.
(Ê ku! Vô đọc hoặc nghe audiobook sách “Làm Giàu Không Cần May Mắn” @ TroLaiLamNguoi.com cho tao, nếu mày muốn ăn thêm Kẹo Dâu về cách làm giàu từ tỉ phú Naval. Hàng bao xịn!)
Phần lớn đàn ông sẽ vượt qua giai đoạn 20 “năm kiếm tiền” với không gì khác ngoài một dàn xe, bồ bịch, tài sản thế chấp và đứa con để thể hiện. Đồng lương hằng tháng sẽ giữ họ trong một vòng lặp luân hồi và họ không thực sự dành dụm được một khoản tiền ý nghĩa nào để làm điều khác biệt. Nếu họ né tránh tất cả những thứ trên, từ 18 tới 30 họ có thể thoải mái dành dụm lại được £100k để làm điều gì đó đáng kể.
Tiền làm ra tiền và mày phải biết tiêu tiền để kiếm ra tiền, chúng ta đã nghe qua về cái này trước kia nhưng rất ít người sống được như vậy. Họ thà tận hưởng vài chầu bia trong quán, 6 đêm một tháng, và được thiên hạ chú ý khi ngồi trên con xe sáng loáng với bộ đồ mới nhất. Người đàn ông nào có thể bỏ qua tất cả những thứ này và trân trọng sức mạnh của hiệu ứng kép sẽ luôn leo tới đỉnh. Dù là anh ta dành dụm được một khoản tiền lớn và sử dụng nó, hoặc qua giai đoạn 5 năm, đầu tư £20k mỗi năm…đều không quan trọng, sức mạnh vẫn như nhau.
Bao gồm vài ví dụ có thể là:
- Đầu tư £100k vào thị trường crypto từ sớm và 5 năm sau bán ra. (T: hodl cho tới khi có lời chứ không nhảy ra nhảy vào hay thổi nến, mày đéo thổi nổi đâu, hãy học cách sử dụng crypto)
- Đưa £20k vào dự án start-up tốt trong 5 năm và nhận lại gấp 10 lần trong vòng 50 năm tới.
- Đầu tư £100k vào một bất động sản, cho thuê và dùng vốn sở hữu để lấy căn nhà thứ 2 cũng với ý định cho thuê. Vậy là có thêm £1,400 thu nhập mỗi tháng cho mức lương £2,000/tháng. Điều này dễ dàng giúp mày có thể vay mượn để mua một căn mới, tăng tốc thu mua tiếp và những đợt tiếp nữa cho tới khi mày có được cái danh mục đầu tư (portfolio) kiếm ra hàng trăm ngàn cho mày mỗi tháng.
- Mua 4 chiếc Range Rover và mở một dịch vụ cho thuê xe, hoặc mướn 2 chiếc Ferrari với số tiền đó và trả nợ bằng tiền cho thuê cho tới khi mày sở hữu chiếc xe đó.
Các khả năng là vô cùng vô tận. Ý tưởng ở đây có vẻ hơi không liên quan, cái quan trọng là đầu tư £100k vào “ý tưởng lớn”. Tao nghiêm túc đấy. Ai cũng có thể mở một chuỗi kinh doanh bánh bông lan với chỉ £500, nhưng một số doanh nghiệp/ý tưởng/sản phẩm nhất định quá tốn kém và mức đầu vào khó khăn. Giờ thì nhớ lại lúc trước ta đã nói những gì: tiền làm ra tiền. “Ý tưởng lớn” đơn giản là có lợi nhuận cao hơn. Cho thuê 2 chiếc Aston Martins sẽ mang về £4,000 mỗi tuần trong khi mày phải bán được 10,000 cái bánh bông lan để với tới con số ấy, aka bán được 1,429 bánh/ngày hoặc 1 cái mỗi phút, chúc may mắn nhé thằng ml!
Có tiền sẽ giúp mày làm được nhiều việc hơn, nhanh hơn. Nếu sống như một người bình thường, mày sẽ không dành dụm được nhiều hoặc có cơ hội đầu tư đủ để chứng kiến hiệu ứng kép những năm về sau. Khá dễ thôi, hãy sống như mọi trong ít nhất 5 năm, liên tục đầu tư từng đồng lẻ có thể và chờ lật ngược tình thế.
Thỏ: DCA and Hodl, cái đéo gì cũng vậy chứ không chỉ crypto