MỘT XÃ HỘI THỦ DÂM TINH TINH LÙN
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu đàn ông bị hủy hoại, nếu họ buông bỏ và cúi đầu hoàn toàn trước phụ nữ? Xã hội đó sẽ vận hành như thế nào?
Thuyết tiến hóa về khoản đầu tư của cha mẹ đưa ra giả thuyết rằng bởi vì việc sinh sản rất tiêu tốn, nên những thành viên thuộc giới tính ít đầu tư hơn sẽ phải cạnh tranh nhau để được quan hệ tình dục với giới tính đầu tư nhiều hơn trong sinh sản. Đối với loài người và các loài động vật có vú, giới tính nữ buộc phải đầu tư nhiều hơn trong sinh sản.
Phụ nữ mang thai trong 9 tháng, họ rất dễ bị tổn thương và kém linh hoạt cho tới khi hoàn tất quá trình mang thai. Việc sinh nở rất đau đớn, trong quá khứ thì việc mất mạng trong khi sinh là điều thường dễ xảy ra. Sau khi sinh, người mẹ vẫn rất dễ tổn thương trong một khoảng thời gian ngắn, còn đứa trẻ thì cực kỳ dễ tổn thương trong vòng vài tháng, và sẽ duy trì tình trạng này trong vài năm. Nuôi con cũng là một khoản đầu tư bắt buộc đối với các bà mẹ cho đến ngày nay.
Đàn ông thì dễ dàng hơn trong sinh sản. Chúng ta có thể truyền mã gene của mình chỉ trong vài phút, và rồi có thể rời đi trừ khi chúng ta bị thuyết phục ở lại bởi phụ nữ, sự quản lý của xã hội, hay bởi cha của người phụ nữ đó – với một khẩu shotgun trên tay.
Đàn ông đã tiến hóa để cạnh tranh giành quyền tiếp cận với phụ nữ, bởi vì sự đầu tư sinh sản của phụ nữ là một phần thưởng đáng giá. Đàn ông có thể sống trong một nhóm toàn là đàn ông, nhưng phụ nữ lại đại diện cho tương lai. Đàn ông tạo nên vành đai và thiết lập an ninh. Họ tạo nên hệ thống phân chia cấp bậc sơ bộ, trật tự, văn hóa phân chia giữa “chúng ta” và “bọn chúng”. Để có thể duy trì điều này, đàn ông cần có phụ nữ. Vì thế họ tìm cách để có được phụ nữ, và làm thế nào để “tiếp cận được sự đầu tư sinh sản của phụ nữ”.
Major West – nhân vật trong bộ phim zombie 28 Days Later, đã nói về một câu chuyện làm gợi nhớ lại sự hình thành của Rome. Anh ta đã cho một lý do căn bản cho việc hãm hiếp phụ nữ Sabine chỉ trong vài câu:
“8 ngày trước tao đã thấy Jones chuẩn bị tự sát với khẩu súng chĩa thẳng vào mồm. Nó nói rằng nó sẽ tự xử bởi vì chẳng có tương lai nào cả. Tao có thể nói gì được với nó bây giờ? Chúng ta chiến đấu chống lại lũ nhiễm virus hoặc là chờ cho tới khi chúng chết đói…rồi sau đó thì sao? 9 thằng đực biết làm gì ngoài việc chờ chết. Tao đã đưa cả bọn thoát khỏi sự vây hãm của lũ zombie, tao đã bật radio tìm cách liên lạc, và tao đã hứa sẽ tìm đàn bà cho cả bọn. Bởi vì đàn bà là tương lai.”
Hướng đi của đàn ông chính là hướng đi của băng nhóm, nhưng mà một nhóm toàn đực rựa cô độc thì đéo có tương lai. Một nhóm toàn đàn ông sẽ kết thúc khi thằng cuối cùng chết. Đàn ông muốn được nhớ đến, họ muốn lý tưởng và truyền thống của họ sống mãi, và họ muốn tình dục. Về cơ bản thì những cơ chế tâm lý và mong muốn này sẽ cho phép đàn ông truyền lại mã gene của họ. Khi mà xảy ra sự cạnh tranh giành nguồn tài nguyên – bao gồm cả phụ nữ – thì sẽ là một chiến lược tốt nếu một nhóm đàn ông tạo nên hệ thống phân chia cấp bậc phụ hệ, tiêu diệt các nhóm đối thủ, chiếm lấy phụ nữ của chúng, và bảo vệ phụ nữ khỏi những nhóm kẻ thù. Đây chính xác là những gì mà đa số các bộ tộc nguyên thủy làm. Đây chính là chiến lược cơ bản của băng nhóm.
Điều gì sẽ xảy ra khi sự cạnh tranh giành các nguồn lực hoàn toàn bị sụt giảm?
Điều gì sẽ xảy ra khi phụ nữ không còn theo sự dẫn dắt của đàn ông?
Hai loài có họ hàng gần nhất với loài người – hắc tinh tinh và tinh tinh lùn – cho thấy những sự khác nhau giữ hướng đi của đàn ông và hướng đi của phụ nữ.
Wrangham và Peterson đã tranh luận rằng bất chấp những thuyết tiền định văn hóa và rất nhiều mơ tưởng về những chế độ mẫu quyền yên bình thời tiền sử – các bằng chứng tiến hóa, khảo cổ học, sử học, nhân chủng học, sinh lý học và di truyền học cho thấy rằng con người đã luôn là giống loài phụ hệ, gắn kết với nhau trong đảng phái đàn ông và thường xuyên tham gia vào bạo lực liên minh. Đây là một kết luận rất dũng cảm, bởi vì cả hai tác giả này đều hết lòng chống lại bạo lực. Với tư cách là những nhà nữ quyền tiến hóa tự xưng, họ đã đưa ra những gợi ý cách làm thế nào chúng ta có thể chấm dứt bạo lực nam giới khi mà hiện nay đàn ông có điều kiện, công cụ để tàn phá nhiều hơn so với tổ tiên của họ ngày xưa chỉ với đôi tay và những công cụ thô sơ. Ngoài việc sinh sản và nuôi dạy con cái có chọn lọc để giảm thiểu xu hướng alpha bạo lực ở đàn ông – một chương trình dường như đang được tiến hành, mặc dù là vô tình – và việc thành lập một chính phủ duy nhất trên toàn thế giới, Wrangham và Peterson còn đề xuất chúng ta nên học hỏi lũ tinh tinh lùn hiền lành.
Hắc tinh tinh và tinh tinh lùn đều là họ hàng gần của loài người. Cả hai loài này đều có nhiều đặc điểm giống với con người, nhưng khi xét đến cấu trúc xã hội thì hắc tinh tinh có khuynh hướng sống trong những nhóm nhỏ được dẫn dắt bởi một nhóm phân chia cấp bậc các con đực. Trong khi đó thì loài tinh tinh lùn thường sống trong những nhóm lớn và ổn định hơn, với số lượng con cái nhiều hơn và các con cái có sự liên minh với nhau để kiểm soát các con đực bạo lực. Hắc tinh tinh cơ cấu với mục đích hỗ trợ lợi ích sinh sản của con đực, còn tinh tinh lùn thì ngược lại. Có thể thấy rõ rằng hắc tinh tinh đi theo hướng đi của đàn ông, còn tinh tinh lùn thì đi theo hướng đi của phụ nữ.
HƯỚNG ĐI CỦA HẮC TINH TINH
Hắc tinh tinh có thể hòa vào những nhóm lớn nếu chúng có thể kết đồng minh và có lượng thức ăn dồi dào. Hắc tinh tinh và con người thích thức ăn có chất lượng cao, và các con đực thường tích cực đi săn để tìm thịt, đặc biệt là săn loài khỉ đỏ Colobus. Chúng cạnh tranh để giành nguồn thức ăn nếu khan hiếm, vì vậy chúng sẽ xé ra thành những nhóm nhỏ. Đây là một cấu trúc xã hội “băng nhóm” bởi vì tính linh hoạt về quy mô của nó. Dưới tình trạng nguy cấp, chúng sẽ trở lại hình thức các nhóm phụ hệ được điều khiển bởi các con đực họ hàng và các con đực đồng minh. Các con cái chuyển (hoặc bị chuyển) từ băng này sang băng khác. Các con đực sẽ tranh đấu với nhau để giành quyền giao phối, nhưng đôi khi con đực cũng tán tỉnh con cái và bảo vệ chúng khỏi áp lực từ sự tranh đấu của các con đực. Các con cái không có con đôi khi tham gia vào hoạt động đi săn và chiến đấu với các con đực. Hắc tinh tinh cái phụ thuộc vào con đực trong hệ thống phân cấp xã hội, và chúng phải cho thấy được sự phục tùng. Khi một con đực tới tuổi trưởng thành, nó thường sẽ cố phô trương ra và bắt đầu thô bạo với các con cái cho tới khi chúng công nhận nó là trưởng thành. Sau khi đạt được mục tiêu này, nó sẽ ngừng những hành động đó. Tuy vậy, các con đực thường xuyên tấn công con cái để duy trì địa vị và cho thấy sự thống trị của chúng. Các con đực trưởng thành thường sẽ tụ tập với nhau, nhưng cũng sẽ cạnh tranh địa vị với nhau. Thường thì sẽ dùng bạo lực, và có những trường hợp hiếm gặp thì hai con đực sẽ về cùng một phe để giết con đực alpha hơn. Con người có thể xem việc này là giết người hay giết bạo chúa. Đối với hắc tinh tinh, cạnh tranh nội bộ không quan trọng bằng cạnh tranh với các nhóm khác. Hắc tinh tinh và con người là hai loài duy nhất trong họ vượn lớn mà trong đó các con đực sẽ liên minh với nhau để ra ngoài tấn công hay tiêu diệt các nhóm khác. Các con hắc tinh tinh alpha sẽ thường xuyên cướp đoạt của các con đực khác, vượt ra ngoài giới hạn, tìm cách bắt các thành viên của băng khác và giết chúng. Điều này tương tự như chiến thuật “chiến tranh du kích” của con người tiền sử – những người tham gia vào đánh phá du kích. Theo thời gian, các con đực sẽ xử hết những con đực của các nhóm khác, chiếm hữu lấy các con cái và kết đôi với chúng. Bởi vì hắc tinh tinh là loài đi săn, phòng thủ và gây chiến theo nhóm, nên chúng phải sẵn sàng bỏ qua mâu thuẫn cạnh tranh và duy trì sự gắn kết với nhau. Nhà nghiên cứu về loài linh trưởng Frans de Waal đã viết:
“…tâm lý của tinh tinh đực được hình thành bởi hàng triệu năm của chiến tranh giữa các nhóm trong môi trường tự nhiên, là một trong hai – sự cạnh tranh và thỏa hiệp. Dù cho sự cạnh tranh giữa chúng có ở mức độ nào đi nữa, thì các con đực sẽ tin tưởng lẫn nhau khi chống lại các thế lực bên ngoài. Chúng không biết được rằng khi nào chúng sẽ cần sự giúp sức của kẻ thù lớn nhất của mình. Sự pha trộn giữa tình bạn thân thiết và sự ganh đua giữa các con đực khiến xã hội loài tinh tinh dễ nhận biết hơn đối với chúng ta so với cấu trúc xã hội của các loài vượn lớn khác”.
HƯỚNG ĐI CỦA TINH TINH LÙN
Tinh tinh lùn có chế độ ăn khá giống với hắc tinh tinh, và chúng sẽ ăn thịt khi chúng có thể. Tuy nhiên, tinh tinh lùn không chia sẻ lãnh thổ của chúng với khỉ đột, vì vậy chúng có thể ăn các loại thảo mộc mà khỉ đột ăn. Wrangham và Peterson tin rằng đây chính là một trong những sự khác nhau chính giữa hắc tinh tinh và tinh tinh lùn. Tinh tinh lùn có nguồn thức ăn chính dễ tìm kiếm. Chúng không phải cạnh tranh để giành nguồn thức ăn ngay cả khi nhiều loại thức ăn đã hết mùa, vì thế chúng ít nhiều có thể thoải mái hơn trong suốt năm với sự dồi dào ổn định. Các con đực thường cạnh tranh cho địa vị, nhưng đối với tinh tinh lùn thì không quá quan trọng bởi vì địa vị của con đực không có quá nhiều ý nghĩa. Tinh tinh lùn không cạnh tranh để được giao phối. Chúng chỉ chờ tới lượt, và các con cái rất vui khi được ban ân huệ này cho những con đực. Đối với loài tinh tinh lùn, tình dục có tính chất bầy đàn, và chúng có cả quan hệ đồng giới và khác giới. Các con đực không biết đâu là con của chúng, bởi vì con của chúng có thể là bất cứ con nào trong bầy. Các con cái giành hết vai trò trong đầu tư cha mẹ. Các con đực biết mẹ chúng là ai, và chúng sẽ bám dính lấy mẹ cả đời – chúng thường đi theo mẹ mình dù đã trưởng thành, các con mẹ thường sẽ can thiệp vào các cuộc xung đột thay cho con trai của chúng. Các con đực thường không dành nhiều thời gian gắn kết với nhau, nhưng con cái thì ngược lại – chúng xây dựng tình bạn rất chặt chẽ với nhau. Khi các con đực bắt đầu mâu thuẫn, các con cái sẽ tập hợp lại và ngăn chặn chúng một cách nhanh chóng. Các con cái thường có vai trò dẫn dắt. Khi một nhóm tinh tinh lùn liên hệ với một nhóm khác, các con cái sẽ có vai trò giữ gìn hòa khí, và thông thường chúng sẽ tham gia vào hoka hoka – cụm từ mà người bản xứ dùng để ám chỉ hành động quan hệ đồng tính. Sau đó các con cái sẽ kết đôi với các con đực của nhóm kia. Các con đực chỉ ngồi xung quanh và quan sát, vươn vai và cuối cùng tham gia.
MÂU THUÂN VỀ LỢI ÍCH
Tinh tinh lùn và hắc tinh tinh thích nghi với môi trường khác nhau, và cấu trúc xã hội của chúng dựa theo điều kiện mà môi trường sống có. Xã hội của tinh tinh lùn ưu tiên cho quyền lợi của con cái. Các con cái liên kết lại với nhau và nắm giữ quyền lực, và sự gắn kết của các con cái quan trọng hơn của các con đực. Các con đực dính chặt lấy mẹ của chúng, và không biết cha chúng là ai. Các con cái gắn kết với nhau cả đời. Còn trong xã hội của hắc tinh tinh, con cái bị tách biệt và ở với con của mình khi chúng con nhỏ, trong khi các con đực lại thích cạnh tranh và cả sự gắn kết, và ở bên cạnh cha, anh em và bạn bè đực rựa cả đời. Mô hình xã hội của hắc tinh tinh ưu tiên cho lợi ích của con đực.
Wrangham và Peterson tin rằng tinh tinh lùn đưa ra “con đường hòa bình gấp 3 lần” vì chúng đã xoay sở để giảm thiểu bạo lực giữa các giới tính, bạo lực giữa các con đực, và bạo lực giữa các cộng đồng. Để đối phó với sự tàn phá hàng loạt vốn có của chiến tranh hiện đại, nhiều thằng đàn ông đã tìm kiếm những cách để từ bỏ “hệ thống chiến tranh” chú trọng đến chế độ phụ hệ, và bọn nó đã học hỏi phụ nữ để bắt chước cách xây dựng sự liên kết của họ và tìm một hướng đi an toàn hơn để sống.
Những người tin rằng chiến tranh của con người là phi tự nhiên bằng cách nào đó sẽ tìm thấy rất ít quan điểm hỗ trợ khách quan cho lý thuyết này trong lịch sử hoặc khoa học. Xã hội loài người rất phức tạp, và các khía cạnh của mô hình của tinh tinh lùn và hắc tinh tinh đều đủ quen thuộc với chúng ta. Nhưng sự hung hăng, bạo lực liên minh, và sự thống trị về chính trị của giống đực trước giờ đều được xác định như “quy luật chung của loài người” – nghĩa là bằng chứng về những hành vi này đã được tìm thấy dưới một số hình thức trong gần như mọi xã hội loài người từng được nghiên cứu.
Các nhà khoa học chỉ bắt đầu nghiên cứu về tinh tinh lùn như một loài riêng biệt từ những năm 1950, bởi vì tinh tinh lùn tiến hóa trong một phạm vi nhỏ và được che chở. Còn hắc tinh tinh thì ở một phạm vi rộng lớn hơn, và chúng thích nghi được với nhiều môi trường đa dạng. Con người và hắc tinh tinh rõ ràng có nhiều điểm chung trong cách xây dựng xã hội. Có khả năng là mặc dù con người thông minh hơn và có sự sắp xếp xã hội phức tạp hơn nhiều so với hắc tinh tinh, nhưng khía cạnh gắn kết giữa các cá thể đực và bạo lực liên minh của các cá thể đực vẫn là những đặc điểm không thay đổi của xã hội loài người và xã hội tiền nhân loại.
Bảng dưới đây cho thấy những sự khác nhau về nhiều khía cạnh giữa xã hội của hắc tinh tinh và xã hội của tinh tinh lùn – nó cho ta thấy rõ hai con đường và hai thái cực khác nhau.
CON ĐỰC CHIẾM ƯU THẾ VS. CON CÁI CHIẾM ƯU THẾ
Con đực chiếm ưu thế (hắc tinh tinh) | Con cái chiếm ưu thế (tinh tinh lùn) | |
Nguồn thức ăn | Là một biến số, đôi khi khó để đạt được | Có sẵn một cách dễ dàng |
Ưu tiên cho việc săn mồi | Cao | Thấp |
Sự liên kết giữa các con đực | Có | Không |
Sự liên kết giữa các con cái | Không | Có |
Hoạt động tình dục | Để giao phối | Vì khoái lạc và có tính bầy đàn |
Quan hệ đồng giới | Rất ít, hiếm gặp | Thường xuyên xảy ra |
Thống trị về mặt chính trị | Con đực | Chia sẻ sự thống trị cho nhau, nhưng liên minh các con cái thường có sức ảnh hưởng hơn |
Con đực gắn kết với cha mẹ | Cha, Anh em, thiên về phụ hệ Các con đực dành thời gian với mẹ khi còn nhỏ, với các con đực khác trong suốt quãng đời còn lại, và với con cái khi kết đôi giao phối. | Bám dính lấy mẹ |
Con cái gắn kết với cha mẹ | Các con mẹ, con cái có thể rời bỏ nhóm | Gắn bó với mẹ, thiên về mẫu hệ, các con cái thường ở trong nhóm |
Con đực tấn công con cái | Có | Không |
Con đực hãm hiếp con cái | Có, nhưng hiếm | Tại sao chúng phải quan tâm việc này? (Chơi gay & chịch loạn xà ngầu) |
Con cái thừa nhận vị thế thống trị của con đực | Có | Không |
Bảo vệ lãnh thổ | Có | Đôi khi |
Chiến tranh giữa các nhóm | Có | Không |
Tuần tra ở rìa lãnh thổ | Có | Không |
Một số nhà nghiên cứu cho rằng loài tinh tinh lùn không hòa bình giống như Wrangham và Peterson tưởng, nhưng rõ ràng là chúng ôn hòa và nghiêng về mẫu hệ hơn hắc tinh tinh, và lối sống của chúng giống với những gì tao đã miêu tả.
Giống như một phép ẩn dụ ám chỉ những gì xảy ra với những thằng đàn ông sống trong an toàn và sự thừa mứa, cách sống của tinh tinh lùn trông tương đồng một cách quái lạ.
Chẳng phải nhiều thằng đàn ông thời nay là mama boy và thiếu vắng hình bóng người cha, không được săn bắn hay chiến đấu hay gắn kết với anh em và cách duy nhất để chúng thể hiện sự nam tính chính là quan hệ tình dục bừa bãi đó sao?
Chiến tranh giữa những thằng đàn ông ngày càng ít đi. Việc bắt buộc nhập ngũ và tham gia chiến tranh Việt Nam đã kết thúc trước khi tao ra đời. Kể từ đó, nước Mỹ đã tạo ra một loại lính đánh thuê chuyên nghiệp thực hiện nhiệm vụ chiến đấu ở vùng xa xôi. Những thằng đàn ông thường sẽ biết rõ về giải bóng rổ trường đại hơn là một cuộc xung đột ở nước ngoài.
Giống như lũ tinh tinh lùn, chúng ta không phải lo lắng về việc bị chết đói. Chúng ta hiếm khi có lý do để rời khỏi cái ghế sofa yêu dấu. Mãi đến khi các cuộc suy thoái kéo dài diễn ra gần đây, việc làm trước đó khá là dễ kiếm, và gần như tất cả đàn ông đều sẽ có cho mình một công việc nếu họ muốn. Các chương trình phúc lợi và hỗ trợ xã hội cung cấp những mạng lưới an toàn cho nhiều người, và có rất ít đàn ông Mỹ ngày nay lớn lên trong một căn nhà không có TV. Cảnh nghèo đói và tuyệt vọng thật sự – như cách mà người ta miêu tả Châu Phi – rất hiếm xảy ra với ngay cả những người được coi là thuộc diện khó khăn ở Mỹ. Những thứ dịch bệnh từng xóa sổ dân số trong quá khứ nay đã có cách điều trị, và con người nay có thể hồi phục hoàn toàn đối với những chấn thương được coi là chí mạng vào 100 năm trước. Nếu có bất kỳ điều gì miêu tả sự dư dật quái dị mà chúng ta đang chìm đắm vào ngày nay, thì đó chính là sự thật rằng chúng có những vấn đề như bệnh béo phì. Con người ngày nay có thể ngồi lì trong nhà và ăn cho tới khi họ mập đến nỗi không thể di chuyển.
Một phần lý do tại sao người Mỹ lại bị béo phì là do họ làm việc không đủ. Bây giờ rất khó để tìm được một công việc khiến chúng ta phải ê ẩm cả lưng như tổ tiên chúng ta đã từng. Tao biết, bởi vì tao là loại người cảm thấy rằng loại công việc như đào mương tạo rãnh dẫn nước là thú vị. Tao thật sự đã quan sát rất kĩ. Cơ thể chúng ta có khả năng làm việc rất lớn khi chúng ta có ở trong điều kiện thích hợp. Cơ thể của con người được tạo ra để làm việc vất vả. Khi không có gì để làm, sức khỏe thể chất của chúng ta giảm đi. Ngày nay bác sĩ phải kêu gọi mọi người đi bộ như thể nó là một loại bài tập thể dục mang tính đột phá. Có lần, tao đã kinh ngạc khi thấy một PT hướng dẫn một cặp người lớn khoảng 40 tuổi đi bộ quanh khu phố. Y như dẫn chó đi dạo với giá 75$/h.
Một số người còn lại trong chúng ta thì tới phòng gym để “tập thể dục”, đây là một sự thay thế cho lao động thể chất. Những người làm việc văn phòng tới một “tòa nhà đặc biệt” mà tại đó họ sẽ đánh lừa cơ thể của mình là họ đang làm những việc mà con người đã tiến hóa để làm. Những hoạt động như tập luyện với túi cát hay vác đá tảng và chạy bộ chân trần đang trở nên phổ biến. Sớm muộn cũng sẽ có thằng bắt đầu quảng cáo loại hình tập luyện mà người tập sẽ chạy quanh những con voi ma mút giả như thể họ đang thật sự đi săn thời tiền sử.
Mục tiêu của văn minh có vẻ như là tìm cách loại bỏ lao động và mạo hiểm, nhưng thế giới thay đổi nhiều hơn chúng ta. Cơ thể của chúng ta thèm khát tình dục và lao động, tâm trí chúng ta thôi thúc việc mạo hiểm và xung đột.
Ngay cả trong những viễn cảnh phổ biến nhất có thể xảy ra với chúng ta trong tương lai, thì việc loại bỏ đi xung đột là điều không thể. Hãy lấy phim Star Trek làm ví dụ. Nhìn ở bên ngoài thì Star Trek là giấc mơ của tụi nữ quèn, chủ nghĩa hiện đại và chủ nghĩa quân bình. Đàn ông, phụ nữ, và tất cả chủng tộc khác cùng sát cánh bên nhau trong một chế độ nhân tài thống nhất để tìm kiếm hòa bình cho toàn vũ trụ. Nhưng Star Trek không nói về hòa bình, mà là xung đột. Nếu không có xung đột giữa “chúng ta” và “bọn chúng”, thì sẽ không có câu chuyện nào xảy ra cả. Trong Star Trek, các nhân vật luôn chiến đấu với một ai đó. Nhiều người bị thu hút bởi sự vô vị yên bình giống như thông điệp bài hát Imagine của John Lennon, nhưng con người không thật sự giỏi, thích thú trong việc tưởng tượng ra một viễn cảnh tương lai không có sự xung đột nào. Nếu có một kịch bản khoa học viễn tưởng mà không có bất cứ xung đột nào trong đó, sẽ có người xem nó không?
Tuy vậy, chúng ta cũng khá giỏi trong việc tưởng tượng ra những cách sáng tạo để “sóc lọ” cho bản chất nguyên thủy của chúng ta với những thú vui ảo, gián tiếp và trừu tượng.
Xã hội của chúng ta gần như không khoan nhượng cho những hành vi bạo lực vật lý không được phép. Những đứa trẻ có thể bị đuổi học chỉ vì đánh nhau, và việc ẩu đả, dù không có vũ khí – điều thường xảy ra trong lịch sử – có thể đưa đàn ông ra tòa hoặc vào tù.
Giống như những liên minh của phụ nữ, bọn chính trị gia quỷ quyệt và những thằng hèn thiết lập để khóa chặt thế giới của chúng ta lại, để cấm súng đạn và các môn thể thao bạo lực, đàn ông rúc vào những thứ nam tính ảo và gián tiếp như video games và game bóng bầu dục – bởi vì đó là tất cả những gì mà họ còn lại.
Con người cũng tìm kiếm những dạng mạo hiểm mô phỏng an toàn và không có yếu tố bạo lực.Từ nhảy dù, nhảy bungee đến loại hình leo núi có hướng dẫn và đua xe đạp địa hình mạo hiểm, đàn ông và phụ nữ ngày càng nghĩ ra nhiều cách để mô phỏng lại trải nghiệm của con người nguyên thủy. Đàn ông và phụ nữ có những động lực giống nhau ở các mức độ khác nhau, và điều tao nhận thấy khi tham gia vào các hoạt động chạy 5km, crossfit và chạy vượt chướng ngại vật Warrior Dash là sau khi tính mới lạ mất đi, lượng người tham gia sẽ ngày càng nữ hóa. Trong khi một số phụ nữ tham gia để thi thố, thì đa số phụ nữ thích những hoạt động này về mặt xã hội và cảm xúc, họ dừng lại ven đường để cổ vũ và khích lệ những người chị em đang cố gắng. Tao có cảm giác rằng nhiều ông chồng và bạn trai cũng cảm thấy được tính chất “sóc lọ” của những hoạt động này, họ nhún vai và tự hỏi rằng tại sao họ phải chạy qua những vũng sình bùn dưới cái nóng 90 độ F mà không vì lý do tốt đẹp nào cả. Dưới góc độ về tiến hóa, sẽ là có lý khi phụ nữ có xu hướng thích và thỏa mãn với những loại mô phỏng mạo hiểm mang tính “an toàn” và “vui”, trong khi đàn ông thích sự cạnh tranh thực thụ, mạo hiểm thật và tiềm năng để tăng địa vị thật. Các bài tập đã được chuẩn bị cẩn thận, có bảo hộ và có cấp phép hiếm khi so sánh được với những hành động gan dạ đậm chất nam tính và những mạo hiểm có ý nghĩa.
Trong video games, ít nhất đàn ông được trải nghiệm cái chết ảo.
Khi việc cạnh tranh về mặt thể chất để giành tài nguyên bị giảm đi, tình dục trở nên ngày càng xã hội hóa giống như lũ tinh tinh lùn. Đàn ông và phụ nữ quan hệ lang chạ để thỏa mãn ham muốn sinh sản nguyên thủy của mình. Mặc dù không thích những người định nghĩa lại sự nam tính (một cách đúng đắn), nhưng phụ nữ vẫn bị thu hút tình dục với các loại đặc điểm và hành động mang tính “alpha” ở nam giới – những thứ làm họ trở thành những thợ săn và chiến binh cừ khôi (nếu ở thời tiền sử). Đàn ông thể hiện ra sức mạnh, sự dũng cảm và sự thành thạo cho thấy được sự vượt trội về nguồn gene và địa vị đối với phụ nữ – kể cả với phụ nữ không có kế hoạch sinh đẻ. Đàn ông tìm kiếm những phụ nữ có sức khỏe và ngoại hình đẹp, và phụ nữ đã lừa não khỉ của đàn ông bằng son môi, phẫu thuật hút mỡ và nâng ngực. Tình dục thời nay ngày càng mất đi tính chất giao phối của nó, với nhiều người, nó ngày càng giống với việc “sử dụng cơ thể của người khác để thủ dâm”.
Những gì mà cơ thể thật mang lại cho đàn ông là sự thất vọng khi so với tình dục không có rủi ro mà họ có thể trải nghiệm ảo và nhập vai thông qua văn hóa phẩm đồi trụy chất lượng cao và luôn có sẵn. Vào năm 2003, nhà hoạt động nữ quyền Naomi Wolf và nhà báo David Amsden đã viết rằng trải nghiệm tình dục mô phỏng đã khiến đàn ông không còn muốn quan hệ với phụ nữ thật nữa, phụ nữ cảm thấy rằng họ phải cạnh tranh với văn hóa phẩm đồi trụy để giành sự chú ý của đàn ông.
2003 thì vẫn chưa tệ như bây giờ khi mà việc xem porn vẫn phải tốn phí và 1GB vẫn là một tệp có kích thước lớn. Tụi thanh niên ngày nay có thể tải phim heo chất lượng cao về chỉ trong một khoảng thời gian ngắn và xem hẳn trên cái TV màn hình lớn mà bọn nó hay dùng để xem Super Bowl (Siêu cúp bóng bầu dục). Tạp chí New York đã có một bài vào năm 2011 với tựa đề là “Anh ấy chỉ là không quan tâm đến ai cả”, trong bài viết đó tác giả đã tường thuật lại việc giả vờ lên đỉnh khi quan hệ, nhưng lại thật sự lên đỉnh khi xem porn. Một vài người đàn ông mà tác giả đã phỏng vấn nói rằng họ đã trải qua vấn đề rối loạn cương dương khi làm tình thật, có một số người nói rằng họ phải xem porn để có thể xuất tinh khi làm tình với vợ mình. Ca sĩ John Mayer đã nói với tạp chí Play Boy rằng đã có những ngày anh ta phải xem hàng tá porn trước khi ra khỏi giường.
Thế giới này không cho chúng ta những hướng đi để cảm thấy viên mãn khi làm đàn ông hay dẫn đến những trải nghiệm sống còn.
Thứ mà cái thế giới hiện đại này đang cung cấp cho đàn ông bình thường 1001 cách để khiến não khỉ chúng ta rơi vào trạng thái quên lãng một cách an toàn.
Có gì ngạc nhiên khi một số đàn ông tự hỏi mình trong những khoảnh khắc sáng suốt giữa thủ dâm với nhiều hình thức tình dục và bạo lực gián tiếp, Betty Friedan đã viết những gì mà các bà nội trợ có học vấn đang tự hỏi bản thân ở những năm 50.
“Đây là tất cả sao ?’’
Chúng ta được sinh ra trong một sự dư thừa quá mức yên bình, một nền kinh tế dễ chịu, một xã hội thủ dâm như của loài tinh tinh lùn.
Tương lai mà giới tinh hoa thao túng sắp đặt cho chúng ta cho thấy được nhiều thứ tương tự hơn. Nhiều niềm vui tách biệt hơn, ít rủi ro hơn, tự do khỏi mong muốn, nhiều thủ dâm hơn. Những kẻ tái định nghĩa sự nam tính cho chúng ta chiến đấu trong những cuộc chiến mang tính ẩn dụ hơn, nhưng trong thế giới thực thì cuộc chiến quan trọng nhất sẽ là cuộc chiến giữa bọn tinh hoa nhà nước, chuyên gia và giới giàu có, những kẻ này tin rằng chúng biết điều gì là tốt nhất, trong khi chúng ta phải chịu đựng những công việc ngu ngốc nhàm chán, không có rủi ro và nhìn đồng hồ chờ đến giờ tan ca để trở về nhà và vùi mình vào những trải nghiệm nguyên thủy một cách gián tiếp và ảo – thứ khiến chúng ta thoát khỏi thực tại.
Các nhà báo theo chủ nghĩa thế giới đến từ các trường tinh hoa như Betty Friedan đã lấp đầy trí tưởng tượng của phụ nữ những ảo tưởng về một sự nghiệp thú vị tại thành phố lớn – điều mà chỉ một số ít người có hy vọng đạt được. Với những phụ nữ sống trong vọng tưởng đó ngày nay, có hàng đống phụ nữ làm nghề thu ngân tại các cửa hàng bán lẻ, hay làm những công việc nhập liệu lặp đi lặp lại trong những cơ quan nhàm chán. Tại phương Đông, phụ nữ làm nghề chăm sóc khách hàng qua điện thoại, hay làm nhân viên dây chuyền trong các nhà máy. Đây gọi là « sự tiến bộ ». Nhiều người trong số họ có lẽ muốn dành nhiều thời gian hơn cho con cái của họ, nhưng họ không còn lựa chọn để ở nhà.
Cái giá của sự văn minh là phải đánh đổi cách sống thật sự. Đó là sự đánh đổi cái thật lấy cái giả tạo, đánh đổi lấy sự lừa dối đầy tính thuyết phục, đánh đổi vì hứa hẹn cho sự an toàn và ấm no.
Nó vẫn luôn là như vậy.
Câu hỏi là : « đánh đổi bao nhiêu là quá nhiều ? »
Trong cái tương lai mà bọn chủ nghĩa toàn cầu và nữ quèn tưởng tượng cho chúng ta, chỉ có rất ít những người thật sự làm việc đáng làm. Một số ít người sẽ là các nhà khoa học chịu trách nhiệm khám phá những bí ẩn của vũ trụ. Số ít khác sẽ là kỹ sư – những người tưởng tượng, thiết kế và giải quyết các vấn đề. Một số rất ít sẽ làm việc trong tầng lớp quản lý đặc quyền của các nhà tài chính và quan chức, và họ sẽ ra các quyết định có ảnh hưởng đến tất cả mọi người. Họ sẽ chỉ huy các công ty và phòng ban và xây dựng nên các thế lực lớn của họ bằng giấy tờ hợp pháp và những nụ cười giả tạo. Cũng sẽ có một tầng lớp chuyên sáng tạo ra những trò giải trí ít vận động để làm mụ mị chúng ta. Sẽ có các đấu sĩ và các trận chiến xe ngựa. Sẽ có những người làm kịch sân khấu, và cũng sẽ có những câu chuyện tầm phào về hội nhập thế giới, làng toàn cầu.
Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể tham gia vào những vị trí quan trọng đó, đa số chúng ta chỉ vào vai phụ mà thôi. Sản phẩm nào cũng cần có người tiêu thụ, nhân viên bán hàng, nhân viên chăm sóc khách hàng, giám sát viên phòng ngừa mất mát, nhân viên xếp sản phẩm và những người trực đêm. Những ai quá kém cỏi, những ai đã có quyết định sai lầm vào những thời điểm sai lầm, những kẻ không dám dấn thân, những ai chưa được « xã hội hóa đúng cách » sẽ phải làm những công việc nhàm chán này. Giống như Matthew B. Crowford đã viết trong quyển Shop Class As Soulcraft, ngay cả những công việc gọi là « trí não bàn giấy » cũng chỉ là « công việc làm đi làm lại và suy thoái bắt nguồn từ thứ logic đã được tạo ra từ hàng trăm năm trước : những yếu tố cần có hiểu biết của công việc sẽ được lấy từ những chuyên gia, ví dụ như trong một hệ thống hay quá trình nào đó, rồi sau đó chúng sẽ được cấp cho một loại công nhân mới – nhân viên làm thuê – những người sẽ thay thế các chuyên gia để làm những việc đó ». Có thể đọc và viết ở trình độ cao đẳng không có nghĩa là công việc mày làm sẽ yêu cầu mày phải tư duy và giải quyết vấn đề nhiều hơn khi làm quản lý xoay ca tại McDonalds. Nó chỉ giúp mày tránh được công việc nặng nhọc hơn thôi.
Những thằng ngày nay bị buộc phải làm nhân viên bán hàng, thì mới chỉ vài trăm năm trước thôi, chúng nó sẽ phải học thứ gì đó từ cha của mình và thành thạo nó, đó có thể là nghề nông hay công việc lao động gì đó mà họ có thể tự hào. Lúc đó họ vẫn còn là một thành viên có giá trị trong một cộng đồng nhỏ hơn so với bây giờ – một cộng đồng quan tâm về vấn đề sinh tồn. Một số người sẽ dành cuộc đời họ với những thằng chiến hữu trên con thuyền, nhưng đa số sẽ cố gắng vươn lên để chăm lo và bảo vệ cho gia đình của họ – cho nhóm nhỏ của họ. Đây là một sự thỏa hiệp khả thi giữa cuộc sống băng đảng và cuộc sống gia đình. Chỉ vài thế hệ trước thôi, những người đàn ông này có trách nhiệm cao cả hơn, và những hành động của họ có nhiều tiềm năng gây hại hơn là chỉ đơn thuần là làm người khác tổn thương cảm xúc hay khó chịu như ngày nay. Họ có nhiều lý do thúc đẩy để làm tốt vai trò của đàn ông, và cũng làm đàn ông tốt. Chỉ mới đây thôi, những người đàn ông này vẫn còn đầy đủ danh dự và phẩm giá.
Trong cái tương lai mà bọn chủ nghĩa toàn cầu và nữ quèn vẽ ra, đa số chúng ta sẽ chỉ là nhân viên bình thường và chìm đắm trong sự tự thủ dâm. Một cái tương lai mà chúng ta phải nói xin lỗi nhiều hơn, phải khuất nhục hơn và phải xin phép để được làm đàn ông. Chỉ có nhiều hơn những bài thi, chứng chỉ, điều kiện bắt buộc, quá trình sàng lọc, kiểm tra lý lịch, kiểm tra tính cách, kiểm tra quan điểm chính trị. Sẽ có nhiều hơn những thứ dược phẩm, nhiều bài xét nghiệm y tế, nhiều hơn những bài giãn cơ bắt buộc vào buổi sáng, những video khuyến cáo an toàn, những giấy tờ phải ký. Chỉ có nhiều hơn những cái mũ, kính và dụng cụ bảo hộ và những cái áo công trình phản quang. Chỉ có nhiều hơn những buổi đào tạo kỹ năng tư vấn và sự nhạy cảm. Sẽ có nhiều trở ngại mày phải vượt qua nếu muốn tự kinh doanh và duy trì nó hơn. Sẽ có nhiều chính sách bảo hiểm bắt buộc hơn. Chắc chắn là sẽ có nhiều loại thuế hơn. Sẽ có hàng tá luật phức tạp giúp cho phụ nữ và bọn được ưu tiên (nigg, lgtv) có thể kiện mày vì tội quấy rối hay hành vi không đúng đắn. Cuộc sống của mày sẽ bị kiểm soát hơn. Sẽ có những thứ quy định nhỏ nhặt hơn, các mức phạt nặng và tàn nhẫn hơn. Mày sẽ dễ gặp rắc rối với pháp luật hơn, và sẽ có nhiều cách để cái xã hội duy trì sự ảo tưởng hơn bằng cách « ẩn » mày đi. Vào năm 2009 tại Mỹ, lượng đàn ông được ân xá hay đi tù còn nhiều hơn gấp năm lần số đàn ông phục vụ trong các lực lượng vũ trang.
Nếu mày là một con cừu ngoan và chơi theo luật, nếu mày học cách làm thế nào để nói chuyện một cách thụ động và không làm mất lòng người khác, nếu mày có thể thuyết phục một số thằng ngu rằng mày có một ham muốn gần như là không lành mạnh để có thể cung cấp cho tụi nó thứ « dịch vụ chăm sóc khách hàng xuất sắc » hay tăng hiệu quả làm việc thông qua việc cải tiến quy trình nội bộ và truyền thông tổ chức hiệu quả, nếu mày có thể phun ra những câu ngu ngốc như thế mà không bật cười, nếu lý lịch của mày hoàn hảo – thì mày có thể có một C-Ô-N-G-V-I-Ệ-C. Có thể mày sẽ là thằng thực hiện những bài kiểm tra hay phê duyệt chính sách bảo hiểm. Có thể mày sẽ là thằng giúp cho các công ty toàn cầu kiếm thêm một ít tiền. Có thể mày sẽ là thằng nghĩ cách thay thế những thằng nhân viên hiện tại bằng những thằng dễ sai khiến hơn – những thằng sẵn sàng làm nhiều hơn nhưng lại hưởng ít hơn. Bất kể mày làm gì, mọi người nói gì với mày, bao nhiêu hoạt động team-building mày đã tham gia, bao nhiêu tấm thiệp mời sinh nhật mà mày nhận được, mày sẽ biết rằng mày chỉ là một thằng hoàn toàn có thể thay thế được trong kế hoạch – mày không hề quan trọng.
Đéo có chuyện tụi quan chức hay tập đoàn toàn cầu sẽ rũ lòng thương cho mày đâu, bọn nó có những khoản tiền và nhân sự để bảo vệ cho quyền lợi và lợi nhuận của chúng. Đéo có chuyện mày và bọn nó cùng một phe đâu. Một thực thể pháp lý đéo quan tâm chuyện mày sống hay chết, mày vui hay buồn, tất cả những gì bọn nó quan tâm là lợi ích và lợi nhuận.
Nếu mày là một con cừu ngoan ngoãn, mày « sạch sẽ » và có một C-Ô-N-G-V-I-Ệ-C và mày nói những thứ « chuẩn mực », thì có thể mày sẽ thuyết phục được một cô gái tốt để sinh con cho mày và giúp cô ta chăm sóc đứa trẻ. Nếu mày không có đủ những thứ trên, mày có thể dùng tiền để rượu chè say xỉn hay nhắm mắt đưa chim đại vào bất cứ com bướm nào mày có thể với được. Trong cái xã hội thủ dâm tinh tinh lùn này, tình dục suy cho cùng mang tính xã hội. Mày sẽ phải rất nỗ lực để « chuẩn » để có thể cọ xát bản thân với bất cứ thứ gì làm mày thấy dễ chịu, miễn là mày tuân theo luật.
Nếu mày là một đứa trẻ ngoan, mày có thể nằm cuộn tròn trong cái căn hộ nhỏ xíu của mày với những thứ đồ đạc yêu thích của mày và tận hưởng sự tự do có mức độ, đồ ăn thức uống. Hoặc mày có thể làm bản thân bận rộn với việc giảm khí thải ra môi trường, mày có thể chạy xe đạp đi làm, lòn lách giữa một đống xe tải và ô tô có thể tông mày nát bét. Có thể mày sẽ đi học và lấy giấy phép và sau đó sẽ được xác nhận rằng mày đã đủ thành thạo để được cấp phép để làm thứ gì đó điên khùng như chạy xe mô tô. Có thể mày sẽ trả tiền để chơi trò chơi gì đó, đua xe với bảo hộ hay leo núi nhân tạo. Nếu không làm vậy thì mày có thể xem người khác làm trên TV. Có thể mày sẽ rảnh bòi mà đi đấu tranh về những cái « bất bình đẳng » hay « không công bằng » nhảm nhí và rồi đi biểu tình phi bạo lực. Có thể mày sẽ tự huyễn hoặc bản thân rằng mày đang tạo nên sự khác biệt bằng cách tụ tập với những đứa khác và rồi gào rú như lũ chó điên vào những người đéo quan tâm. Nếu thích thì mày có thể lên mạng sủa bậy, trút hết mọi bất lực và giận dữ bằng cách núp sau cái màn hình. Hoặc là mày có thể sẽ thốt lên rằng « DM » và lấy tiền mua video games – thứ cho mày sự sung sướng ảo bằng cách « tàn sát » những đứa khác (trong game). Mày có thể cắm đầu vào cày game bóng bầu dục. Còn rất nhiều thứ khác nữa, mày có thể tìm cho bản thân thứ gì đó vô hại và vô thưởng vô phạt để giết thời gian. Có thể là làm vườn, hoặc là độ sửa xe, hay làm thằng mọt phim, hay là tô tượng. Thậm chí mày có thể cosplay và nhập vai vào nhân vật mà mày thích.
Làm cái đéo gì cũng được, chỉ cần làm bản thân bận rộn.
Mấy thứ đó không có gì sai trái cả. Tất cả đều « vui ». Còn gì là « vui » nếu não tiền sử của mày không được thủ dâm một chút ? Tao thích được « vui ». Không có gì có hại trong một chút « trò vui » cả, đó là lý do tại sao nó lại « vui » – và nó không phải là thứ gì đó quá nghiêm trọng, chết chóc như « sống sót » hay « chiến tranh ».
Nếu đó là tất cả, nếu cuộc đời của mày chỉ có việc tìm kiếm « niềm vui », thì vậy là đủ chưa ?
Liệu mức độ văn minh này – liệu rằng sự an toàn và dư dật này – có đáng không ?
Cần bao lâu nữa để đàn ông có thể thỏa mãn tái hiện và mô phỏng lại những xung đột lớn trong quá khứ thông qua sách, phim ảnh và game mà không có bất cứ mong muốn được trải nghiệm xung đột trong đời ? Khi nào chúng ta sẽ bắt đầu phát mệt khi nghe những câu chuyện về những người đàn ông vĩ đại đã chết.
Đàn ông sẽ chịu đựng tình trạng của sự nhục nhã, biết rằng tổ tiên của họ là những kẻ mạnh mẽ, cứng rắn và gan góc – và biết rằng những di sản sức mạnh đó có ở trong họ, nhưng những tiềm năng cho đặc tính nam tính, cho sự vinh quang, cho danh dự sẽ bị phung phí đến khi nào ?
Chúng ta biết hướng đi của đàn ông là gì.
Liệu rằng lối đi của tinh tinh lùn là lối đi duy nhất còn lại cho chúng ta ?